VỊ QUÂN SƯ NƯỚC VIỆT CHỈ VIẾT MỘT BỨC CÁO THƯ KHIẾN TOÀN BỘ QUÂN MIINH PHẢI RÚT QUÂN TRỞ VỀ ÔNG LÀ AI Dùng bạo lực để giành lấy chiến thắng là chuyện của kẻ vũ dũng. Bậc quân tử vốn không cần động đao binh vẫn có thể khiến kẻ khác quy thuận. Trong lịch sử, chuyện những bậc chí sĩ, quân tử dùng mưu trí mà khuất phục kẻ thù có rất nhiều, quả là đếm không xuể. Câu chuyện về Nguyễn Trãi chính là một ví dụ tương tự. Năm 1407, mượn danh nghĩa “Phù trần diệt Hồ”, nhà Minh xâm phạm bờ cõi nước Việt. Nhà Hồ mau chóng tổ chức kháng chiến. Tuy nhiên, chỉ sau không đầy một năm, cuộc kháng chiến thất bại. Quân Minh chiếm được nước Việt, thiết lập nền cai trị, lịch sử gọi là “Bắc thuộc lần thứ 4”. Tất nhiên nền cai trị của nhà Minh không mấy yên ổn. Khắp nơi trong nước, khởi nghĩa nổ ra. Các nghĩa quân yêu nước liên tục khiến quan quân nhà Minh phải vất vả chống đỡ. Điển hình nhất là khởi nghĩa Lam Sơn do Lê Lợi lãnh đạo nổ ra năm 1418. Để định kế lớn, Lê Lợi tôn Nguyễn Trãi làm quân sư, cùng bàn mưu chống giặc. Vốn thông minh, hiếu học, Nguyễn Trãi nổi tiếng là người học rộng, tài cao, có kiến thức về nhiều lĩnh vực. Nhà sử học Phan Huy Chú ca ngợi ông rằng: “Tuổi trẻ đã văn chương nổi tiếng, kinh sử, bách gia, binh thư thao lược, đều am hiểu cả”. Lúc 20 tuổi, Nguyễn Trãi dự khóa thi của triều đình và đỗ Thái học sinh, cùng cha vào triều làm quan cho nhà Hồ dưới đời vua Hồ Quý Ly năm 1400. Khi quân Minh đánh bại Hồ Quý Ly, cha của Nguyễn Trãi là Nguyễn Phi Khanh bị bắt giải sang Trung Quốc. Ông theo cha lên cửa ải và tỏ ý muốn ở bên hầu hạ. Nhưng Nguyễn Phi Khanh không đồng ý và khuyên ông nên về lo cứu nước báo thù nhà. Từ đó Nguyễn Trãi phiêu bạt khắp nơi, vẫn hằng nuôi chí báo thù nhà, đền nợ nước, giành lại nền tự chủ cho nước nhà. Sau 13 năm lưu lạc gió bụi, năm 1420, Nguyễn Trãi gia nhập nghĩa quân Lam Sơn. Ông dâng lên Lê Lợi bản “Bình Ngô sách”, trong đó vạch ra nhiều kế sách lớn để đánh quân Minh, đặc biệt là chú trọng tâm công, đánh vào lòng người để dành chiến...