MỘT NGÀY BUỒN.
Ta đốt thơ mong hong đông ấm
Con chữ còm bị cháy cong queo
Vào quán vắng gọi cà phê đậm
Ta không tiền, mà quán cũng nghèo.
Ngày chưa lên nắng buồn trốn mất
Sương nhạt nhòa và gió hanh hao
Trái tim em chắc là hơi chật
Cho nên ta bị đá ngã nhào.
Chiều chạng vạng hỏi con chim sẻ
Chim lắc đầu cất cánh bay cao
Người bỏ đi không thèm lý lẽ
Đành vậy thôi, ta biết thế nào.
Đêm tràn về ngàn sao thắp nến
Chắc là trăng mặc niệm cuộc tình
Em bỏ đi, cô đơn ập đến
Cạn chung sầu ta lại lặng thinh.