tranhungdao1957

@tranhungdao1957
Cô Gái Xứ Thần Nông Mất Quần Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc, Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người. Hẹn rằng đấu trí mà chơi, Cấm ngoại thuỷ không ai được biết. Nào tướng sĩ dàn ra cho hết, Ðể đôi ta quyết liệt một phen. Quân thiếp trắng, quân chàng đen, Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa. Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa, Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên. Hai xe hà, chàng gác hai bên, Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ. Chàng lừa thiếp đương khi bất ý, Ðem tốt đầu dú dí vô cung, Thiếp đang mắc nước xe lồng, Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu. Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu, Thua thì thua quyết níu lấy con. Khi vui nước nước non non, Khi buồn lại giở bàn son quân ngà. Câu chuyện dựa vào cốt chuyện có thật, kể ra không phải với dụng ý châm chọc ai, tác giả chỉ muốn nhắc lại để hồi tưởng một thời điêu đứng đã qua và hy vọng dựa vào đó: "Dại nhiều lần, ai đó sẽ học khôn." Chuyện tuy đầu ở quê cũ Viêät Nam nhưng cái đuôi vẫn là ở quê mới nước Mỹ. . . . Xứ Đạo Thần Nông Mới nghe qua cái tên, nhiều người lầm tưởng, ở trên trời mới có Kinh Thần Nông. Nơi mấy ông tiên thay nhau trồng lúa để dâng cho Ngọc Hoàng, lấy đó mà nuôi các tiên đồng, ngọc nữ, hoặc dùng để trả công cho mấy ông chức sắc, như Thái thượng Lão quân hay Nam tào Bắc đẩu gì đó. Mấy ai biết rằng, dưới đất cũng có Kinh Thần Nông. Kinh Thần Nông không có tên trên bản đồ của nước Việt Nam, nhưng nhiều người biết nó là Kinh 5 thuộc khu Dinh điền Cái Sắn, xã Tân Hiệp A, huyện Tân Hiệp tỉnh Kiên Giang bây giờ. Sở dĩ nó có tên gọi như vậy, vì trước thời 1975, nông dân ở đây nhờ trồng lúa Thần Nông mà đời sống sung túc vươn lên hơn những người ở con kinh khác. Hiện nay, những người kinh Thần Nông hiện định cư tại khắp năm châu, thành lập Giáo Xứ Kinh Thần Nông, sinh họat tương trợ nhau tại Hải ngọai cũng như quê nhà. Họ có trang Web riêng: WWW.Kinh5.com. . . . Năm 1978, cái năm mà nhiều người ngay mắc nạn. Ông Nam tuổi đã cao, ruộng ông bị sung công vô Hợp tác xã. Ban đầu ông nhất định không ký giấy gia nhập, vì ông nghe người bà con ngoài bắc vô nói: Vào hợp tác là chết đói cả lũ. Hôm công an lùa dân ký, ông ngồi ở bờ ruộng tới trưa rồi trốn về. Hôm sau con ông cho biết, có hai người không ký, bị công an bắt vì tội tình nghi CIA cài lại, công an khám ngoài vườn chuối bắt được điện đài chôn dấu, mà ông ấy cứ ngoan cố bảo đấy là cái loa cũ của máy cassette mà ông liệng ngoài bờ chuối. Ông Nam thở dài rồi khoác cái áo cháo lòng vào, lên xã để tình nguyện ký đơn vào hợp tác xã. Chuyện gì đến rồi nó cũng phải đến. Kinh Thần Nông bây giờ trở thành những tập đoàn sản xuất. Mọi người từ mười lăm tuổi trở lên, sáng sáng xếp hàng ra ruộng cuốc đất, ăn công điểm bằng nhau. Tuần lễ đầu, năng xuất còn khá, đến tuần thứ hai, hình như mọi người thấy có cái gì không ổn. Làm cỏ ruộng cách nhà nửa cây số, giải lao mười lăm phút, chị Phương bỏ về. Tổ trưởng hỏi, chị trả lời tỉnh queo: - Về cho thằng Triết bú. Thừa thắng xông lên, hôm sau bác Hiệu đang làm, tự nhiên phát biểu: - Bỏ mẹ rồi, quên cho heo ăn, nói đọan, bác lững thững bước về. Cuối cùng, bác tổ trưởng có truyền thống hiền lành chất phác văng tục: - Bố khỉ, ông cũng phải về cho mẹ đĩ nó đấm lưng. Tập đoàn cứ thế mà lừng lững tiến lên, như Bác đang cùng chúng cháu hành quân. Cuối năm, ruộng lúa Thần nông bạt ngàn ngày nọ, bây giờ, trong cái muôn nghìn cỏ dại, vài bông lúa trồi lên như hoa lạc giữa rừng gươm, và mỗi người một cái bị, tràn ra đồng bứt từng bông lúa dồn vào. Ông Nam pha trò: - Đén ngọ, thiếu cái gậy nữa thì y chang đám ăn mày. Nhà ông lúa tràn bồ mỗi năm, năm nay chia công điểm, được gần bằng một phần mười. . . . Cô Lan con ông Nam, từ ngày vào tập đòan không đủ ăn, cô đi bán hàng lậu. Thời thế buồn cười, cứ cái gì không lậu là bán không có tiền. Thọat tiên cô đi buôn gạo lậu. Cái Kinh Thần nông lúa tràn bồ mỗi vụ, thậm chí lúa đập thành hột xếp đống ngoài ruộng ngày này sang ngày khác nào có ai màng gì tới trộm cắp, có ai ngờ rằng bây giờ phải chở lậu đi bán. Hễ mang được một giạ lúa từ trong kinh ra đến ngoài lộ, nơi mà mấy người hồi mới đến cắm lều ở tạm, là dư tiền đi chợ được một ngày. Ngặt nỗi ở đầu ấp có một trạm kiểm soát. Tụi Ấp đội, nói nào ngay, cũng toàn là con cháu trong kinh trong ấp, nên gác thì gác vậy, tui nó cũng không bắt ngặt cho lắm. Thằng Bảng làm " Ấp Đội", không hiểu cái chức gì mà nghe chói cái lỗ tai, nó cầm cây súng quơ quơ nói: - Bà con không có đi qua được, gạo mà không có giấy phép là hàng quốc cấm, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Cô Lan năn nỉ: - Ê Bảng, cho tụi tao qua một chuyến đi, mày ác quá đẻ con không có "lỗ đích" đó mày. Thằng Bảng cũng đã có dạo "dòm ngó " cô Lan , nhưng nó cảm thấy yếu cơ hơn những đứa khác, đành tự động gài số de, nó trây trua đáp: - Ê a cái gì, phải cô Lan ế chồng không" - Ừ tao đây, thằng 30 tháng 4. Cô chanh chua đáp lại Thằng Bảng nhìn cô Lan, lưỡng lự, rồi nó lại nhìn hết mấy cô bán gạo lậu, người nào cũng sắc nước hương trời mà sao trời đày lam lũ quá. Nó nói với tụi canh gác, mà ý cũng muốn cho h
Subscribers73
Subscriptions73
Views3.22k
@tranhungdao1957 doesn't offer any memberships