CÓ PHẢI...
Có phải đông vừa ngang ngõ?
Mà sao ta thấy lạnh lòng
Người còn ở xa nơi đó
Ta nghe nỗi buồn mênh mông.
Có phải đông về qua phố?
Phủ sương xuống những con đường
Ta ôm trái tim hoài cổ
Nên tình cứ mãi vấn vương.
Hay là đông còn ngái ngủ
Chẳng nhận được khuôn mặt người
Nên khi đông qua phố cũ
Lạnh lùng và đông kém tươi.
Ta muốn đông là dĩ vãng
Để xuân về chín trên cành
Ta mong ta hết chán nản
Đón nàng xuân đẹp long lanh.