CUỐI THU.
Cuối thu thạch thảo vẫn ươm buồn
Vàng phai nỗi nhớ để lệ tuôn
Hương gầy phảng phất trong sương lạnh
Chẳng biết cùng ai tỏ ngọn nguồn.
Có tiếng dương cầm vọng nơi xa
Nghe như ai oán trong chiều tà
Ta muốn hong tình trên cành trúc
Để khều giọt nắng rớt ngang qua.
Ta dựa vào đêm nhớ em xưa
Tình mông mênh quá nói sao vừa
Còn chút lời yêu xin gởi lại
Rồi tự hỏi mình...sang mùa chưa?