VỖ CÁNH CHIM BAY.
Đông về vỗ cánh đợt thiên di
Đàn chim bay mãi chẳng nghĩ gì
Trốn lạnh, tìm về nơi nắng ấm
Quên mùa buốt giá khỏi lo chi.
Và em, em cũng đã bỏ ta
Bước theo người ấy về nơi xa
Ta nghe hoang hoải mùa đông lạnh
Dù biết nhớ thương cũng vậy mà.
Em như là chim đã vào lồng
Ta về trầm mặc với hư không
Dang tay ôm lấy mùa đông rét
Thức giấc trong đêm…thấy lạnh lòng.
Chim đã bay rồi, trơ cành cây
Ta cô đơn lắm ở nơi này
Dù sao cũng chúc em hạnh phúc
Còn ta mê mãi những đêm say.