LỤC BÁT SAY.
Ta về trên đỉnh phù vân
Nơi thu xưa cũng một lần ghé qua.
Ta đi vào chốn ta bà
Cho trăm năm chỉ gọi là hư không.
Ta về tìm lại bến sông
Ơ hay nước đã cạn dòng còn đâu.
Ta đi vào cuộc bể dâu
Giật mình nhìn lại...tình sầu hơn xưa.
Ta về gặp lại cơn mưa
Sao lòng không lạnh...hay vừa trăm năm?
Thôi ta tìm chốn ta nằm
Nghĩa trang buốt giá, lạnh căm một đời.
Buồn gì chăng hởi người ơi???