LỤC BÁT SAY. Ta về trên đỉnh phù vân Nơi thu xưa cũng một lần ghé qua. Ta đi vào chốn ta bà Cho trăm năm chỉ gọi là hư không. Ta về tìm lại bến sông Ơ hay nước đã cạn dòng còn đâu. Ta đi vào cuộc bể dâu Giật mình nhìn lại...tình sầu hơn xưa. Ta về gặp lại cơn mưa Sao lòng không lạnh...hay vừa trăm năm? Thôi ta tìm chốn ta nằm Nghĩa trang buốt giá, lạnh căm một đời. Buồn gì chăng hởi người ơi???

Get replies from creators like Onggiakhochiu1954@on...

thumb_upthumb_down
9upvotes

More from Onggiakhochiu1954@onggiakhochiu1954

MỘT NGÀY. Một ngày chợt thấy nhớ Bình minh tươi ánh hồng Tình nhẹ như hơi thở Lòng bềnh bồng như sông. Một ngày chợt thấy tiếc Sao gặp em muộn màng? Môi hồng và mắt biếc Để hồn ta đi hoang. Một ngày chợt thấy đuối Đời ta cũng cạn rồi Nhưng tình mặn như muối Dù gió sắp cuốn trôi. Một ngày dù là cuối Vẫn yêu em nồng nàn Tình này không có tuổi Nên mãi hoài chứa chan.

MƯỢN. Ta mượn tình em một đêm thôi Ngày mai thì ta đã đi rồi Để ta gởi hết lời nhung nhớ Khi nụ hôn nồng trên đôi môi. Ta mượn tình em một đêm thôi Nắng lên, đành vậy ta xa xôi Có lẽ là chia tay vĩnh viễn Chỉ nghĩ thế thôi...đã bồi hồi. Ta mượn tình em một đêm thôi Có những vì sao vừa đổi ngôi Lời cuối ta mong em hạnh phúc Ta dạo cung đàn...khúc đơn côi. Ta mượn tình em một đêm thôi Hiu hắt vườn xưa bóng ta ngồi Vạt cỏ úa tàn trong hoang lạnh Nhìn lại đời ta, quá muộn rồi.

Con sóng nhỏ chỉ vì là sông nhỏ Ta yêu em tình đó có gì sai? Sao từng đêm ta vẫn thấy u hoài? Ôm chén đắng mơ một lần gặp mặt. Rồi ta biết không bao giờ có thật Em kiêu sa và đài cát đoan trang Còn thằng ta chỉ là kẻ hoang đàng Như lính gác mơ nữ hoàng...không tưởng. Mai ta chết, linh hồn ta vất vưởng Đứng từ xa...chẳng dám đến gần em Dù ta về trong giấc mộng từng đêm Chỉ để nói là ta yêu em lắm. Và ta biết người kia yêu say đắm Nên rồi em cũng sẽ lãng quên ta Linh hồn này chắc rồi mãi xót xa Đành cúi mặt...theo quỷ về địa ngục.

More from Onggiakhochiu1954@onggiakhochiu1954

MỘT NGÀY. Một ngày chợt thấy nhớ Bình minh tươi ánh hồng Tình nhẹ như hơi thở Lòng bềnh bồng như sông. Một ngày chợt thấy tiếc Sao gặp em muộn màng? Môi hồng và mắt biếc Để hồn ta đi hoang. Một ngày chợt thấy đuối Đời ta cũng cạn rồi Nhưng tình mặn như muối Dù gió sắp cuốn trôi. Một ngày dù là cuối Vẫn yêu em nồng nàn Tình này không có tuổi Nên mãi hoài chứa chan.

MƯỢN. Ta mượn tình em một đêm thôi Ngày mai thì ta đã đi rồi Để ta gởi hết lời nhung nhớ Khi nụ hôn nồng trên đôi môi. Ta mượn tình em một đêm thôi Nắng lên, đành vậy ta xa xôi Có lẽ là chia tay vĩnh viễn Chỉ nghĩ thế thôi...đã bồi hồi. Ta mượn tình em một đêm thôi Có những vì sao vừa đổi ngôi Lời cuối ta mong em hạnh phúc Ta dạo cung đàn...khúc đơn côi. Ta mượn tình em một đêm thôi Hiu hắt vườn xưa bóng ta ngồi Vạt cỏ úa tàn trong hoang lạnh Nhìn lại đời ta, quá muộn rồi.

Con sóng nhỏ chỉ vì là sông nhỏ Ta yêu em tình đó có gì sai? Sao từng đêm ta vẫn thấy u hoài? Ôm chén đắng mơ một lần gặp mặt. Rồi ta biết không bao giờ có thật Em kiêu sa và đài cát đoan trang Còn thằng ta chỉ là kẻ hoang đàng Như lính gác mơ nữ hoàng...không tưởng. Mai ta chết, linh hồn ta vất vưởng Đứng từ xa...chẳng dám đến gần em Dù ta về trong giấc mộng từng đêm Chỉ để nói là ta yêu em lắm. Và ta biết người kia yêu say đắm Nên rồi em cũng sẽ lãng quên ta Linh hồn này chắc rồi mãi xót xa Đành cúi mặt...theo quỷ về địa ngục.