CHO CHỪA THÓI NGÔNG !
trời đã cho em phận má hồng .
Cũng chờ , cũng đợi, một bến sông
Nhưng tình dang dở tan vỡ mộng
Từ đó đến nay vẫn phòng không
Cứ nghĩ là em gái lỡ chồng
Chiều buông đêm xuống lại ra trông
Bên bờ dậu đỗ anh đứng ngỗng
Đứng ngỗng một hồi lại nói ngông
Này này, chị bảo để cưng thông
Chị đây chị chữa muốn lấy chồng
Cứ độ chiều buông cưng đứng ngỗng
Da trắng má hồng cưng cứ trông
Chị bảo này cưng , bớt nói ngông
Đây nè cỏ mọc dọc triên sông
Cùng đào cùng bưởi đôi trái mọng
Thèm ăn khát uống đứng xa trông
Nguyễn Trực