@DaiKyNguyenVanHoa
  • verified_user
·

Người muốn sống mỗi ngày một tốt hơn, trước tiên phải hiểu được chính mình từ nội tâm, yêu thích chính con người mình. Đặc biệt khi thấy bản thân có chỗ hơn người thì không kiêu ngạo, không tùy ý so sánh với người khác. Còn khi gặp người có chỗ hơn mình thì bản thân không được ủy...See more

Get replies from creators like Đại Kỷ Nguyên

thumb_upthumb_downchat_bubble
149upvotes
28reminds

More from Đại Kỷ Nguyên

Có một lần, Nguyệt mơ thấy mẹ mình. Cô khóc lóc cầu xin mẹ tha thứ, rồi kể về nỗi nhớ mong và sự hối hận của mình. Ngờ đâu mẹ nghiêm giọng quát mắng cô rằng: “Không được khóc nữa! Sau khi sinh ra con, ta chưa từng được sống thoải mái dù chỉ một ngày. Lại vì con, mà ta mới phải chết sớm, cái chết của ta toàn là lỗi của con. Bây giờ tuy ta ở âm gian, nhưng mối hận này chưa giải được. Con bị bệnh thoi thóp đến tận bây giờ, hoàn toàn là có liên quan với ta. Lúc sống ta là mẹ của con, sau khi chết rồi thì lại là kẻ thù”. #DknVanHoa

Một người dẫu ở đâu, thì cuộc đời họ chẳng thể thuận buồm xuôi gió trọn một đời, sẽ thường có khó nạn, phiền não và trắc trở. Khi đối mặt với trắc trở, muốn giữ được một tâm thái lạc quan, khoáng đạt, tràn đầy tự tin, ắt hẳn người ấy phải có sự tu dưỡng rất cao. Có thể giữ được tâm thái lạc quan giữa chốn hồng trần huyên náo thì cuộc sống dẫu bình thường cũng trở nên đầy sức sống, dẫu nặng nề cũng nhẹ bước thong dong. Thậm chí tâm thái này còn có thể biến khổ nạn u ám trở thành điều ngọt ngào, trân quý. #DknVanHoa

Thuở nhỏ, Lão Tử từng theo học một vị lão sư tên là Thường Tung. Sư phụ Thường Tung rất chú trọng truyền đạt cho Lão Tử về lễ nghi của nhà Ân Chu. Những phép tắc lễ nghi này lại vô cùng phức tạp, nên khiến cho Lão Tử, bấy giờ còn là một đứa trẻ, cảm thấy rằng nhiều lễ nghi như...See more

More from Đại Kỷ Nguyên

Có một lần, Nguyệt mơ thấy mẹ mình. Cô khóc lóc cầu xin mẹ tha thứ, rồi kể về nỗi nhớ mong và sự hối hận của mình. Ngờ đâu mẹ nghiêm giọng quát mắng cô rằng: “Không được khóc nữa! Sau khi sinh ra con, ta chưa từng được sống thoải mái dù chỉ một ngày. Lại vì con, mà ta mới phải chết sớm, cái chết của ta toàn là lỗi của con. Bây giờ tuy ta ở âm gian, nhưng mối hận này chưa giải được. Con bị bệnh thoi thóp đến tận bây giờ, hoàn toàn là có liên quan với ta. Lúc sống ta là mẹ của con, sau khi chết rồi thì lại là kẻ thù”. #DknVanHoa

Một người dẫu ở đâu, thì cuộc đời họ chẳng thể thuận buồm xuôi gió trọn một đời, sẽ thường có khó nạn, phiền não và trắc trở. Khi đối mặt với trắc trở, muốn giữ được một tâm thái lạc quan, khoáng đạt, tràn đầy tự tin, ắt hẳn người ấy phải có sự tu dưỡng rất cao. Có thể giữ được tâm thái lạc quan giữa chốn hồng trần huyên náo thì cuộc sống dẫu bình thường cũng trở nên đầy sức sống, dẫu nặng nề cũng nhẹ bước thong dong. Thậm chí tâm thái này còn có thể biến khổ nạn u ám trở thành điều ngọt ngào, trân quý. #DknVanHoa

Thuở nhỏ, Lão Tử từng theo học một vị lão sư tên là Thường Tung. Sư phụ Thường Tung rất chú trọng truyền đạt cho Lão Tử về lễ nghi của nhà Ân Chu. Những phép tắc lễ nghi này lại vô cùng phức tạp, nên khiến cho Lão Tử, bấy giờ còn là một đứa trẻ, cảm thấy rằng nhiều lễ nghi như...See more