LỤC BÁT ĐÊM.
Ta trăm năm một kiếp người
Đổi cơn đau lấy nụ cười thế nhân.
Người sao chưa gặp một lần
Cớ chi như đã nợ nần từ xưa?
Ta buồn ngồi ngắm cơn mưa
Nhớ xưa câu nói "Ai đưa em về?"
Người đi quên mất câu thề
Bỏ ta lạc giữa bến mê cuộc đời.
Đêm buông tiếng hát chơi vơi
Cạn ly...chợt thấy lệ rơi cung sầu.
Tình này biết gởi về đâu...