NHỚ.
Nỗi nhớ rơi vào lúc mùa đông
Chẳng băng chẳng tuyết cũng lạnh lòng
Người quay lưng lại...ta câm lặng
Thì chẳng cần hỏi:"Nhớ nhau không"
Giờ người đã xa, ừ đã xa
Ta có nói chi cũng vậy mà
Đọc câu thơ cũ...buồn muốn khóc
Cũng đành vậy thôi...tình đã qua.
Ta cầm trên tay nhành Mẫu Đơn
Chẳng hiểu tại sao người dỗi hờn?
Ta biết từ đây thì ta sẽ
Chôn dấu cuộc tình trong cô đơn.
Xin cám ơn người đã yêu ta
Dù biết người vui phút giây mà
Ta giữ chút tình làm kỷ niệm
Để mãi nhớ người khi chia xa.